Vô Y Na cười nham hiểm. Cô ta lấy ra trong túi 1 lá thư ghi 2 chữ "Quyết đấu" và bảo ngày mai sẽ bắt đầu. Điều kiện của người thua là tránh xa Lạc Thần. Y Na chưa nói hết, Tiểu Lệ chen vô nói: 
- Ko có lý do gì mà Hi Hi nhà tôi phải tham gia cả. Với lại nếu cô thua chắc gì đã thực hiện lời hứa của mình đâu chứ!?! 
- Cô nghĩ cô ta thắng tôi đấy à? Mơ nó vừa vừa thôi. Nhưng tôi phải làm cho con nhà quê đó im bặt cái thói kiêu ngạo đó đi. Dạ Thiếu chỉ thuộc về tao thôi mày hiểu ko??? 
Tôi im lặng nhưng không phải vì sợ mà là vì tôi không còn gì để nói với cô nàng đầu óc quái dị này nữa rồi. Tôi khoanh tay đứng dựa vào tường, hít 1 hơi sâu rồi nói: 
- Được! Tôi đồng ý nhưng tôi mong cả 2 bên đều thực hiện đúng lời hứa. 
- Hừ! Cô nghĩ mình thắng nổi hả? 
Y Na cười to như vừa xem hài rồi ngoảnh đầu đi. Tiểu Lệ " Xì" 1 tiếng dài. Tôi nhìn Tiểu Lệ 1 lúc rồi bật cười, khoác tay lên người cậu ấy, bảo: 
- Tiểu Lệ iu dấu của mình à, cậu đang coi thường mình đấy ư? 
- Ko phải cậu đang bị thương sao(?) Lỡ thách đấu rồi vết thương nó thêm nữa thì sao đây hả? 
- Ầy~~ có mà cậu lo cậu phải tiếp tục băng bó cho cô bé dễ thương này thì có á! 
- Dễ thương cái đầu cậu 
Tiểu Lệ búng trán tôi rõ đau làm tôi ôm trán la. Sáng nay bị búng giờ vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/199908/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.