Một tháng sau đó, cô và anh được trường cho tốt nghiệp sớm, cả hai cùng về Thành phố B. Về, về để làm gì?
Hmmm, đó là chủ ý của cô.
Dù sao đó cũng là nơi cô sinh ra, lớn lên và gặp được anh, cô muốn đám cưới ở đấy. Tốt nhất vẫn nề về sớm, bàn bạc với người lớn rồi còn chuẩn bị. Lễ cưới chỉ có một lần trong đời, không thể sơ sài được.
Sau khi nói với người lớn việc ấy, mọi người cũng không có ý gì là phản đối, ngược lại còn rất tán thành.
Trong lúc lượn lờ dạo phố đi kiếm đồ với anh, cô vô tình thấy chiếc váy cưới khá bắt mắt. Cô dừng chân lại trước La Mémoire.
La Mémoire là tên tiệm váy cưới này, tên đẹp, ý nghĩa cũng đẹp, ngay cả bộ váy cũng khiến cô hớp hồn như vậy.
Bộ váy cưới không quá bắt mắt nhưng đủ để khiến người ta nhìn qua là nhớ như in. Đây là bộ váy cưới cúp ngực, được thêu vải rem trắng làm tay áo. Chiếc váy trắng tinh được đính những hạt kim cương ở phần vải rem váy.
Đằng sau có gắn chiếc nơ bằng rem kéo dài xuống đất, khiến người ta lầm tưởng đó mới là đuôi váy chứ không phải nơ.
Cả khăn trùm đầu và găng tay đều được làm từ vải rem xen lẫn với tí vải voan. Điểm nhấn của bộ váy này là viên Sapphire lấp lánh ở ngực trái bộ váy.
- Cái này hình như không phải Sapphire....
Ngọc Hy đứng trầm ngầm nhìn bộ váy được treo trước mặt. Chả thấy cô đâu, anh quay đầu lại nhìn xem thì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1329013/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.