Lạc Tịnh Nhã đang ngã dưới đất bỗng như người mất hồn sau khi nghe câu nói ấy. Không phải chứ, Lạc Thị phá sản thì cô phải làm sao? Không được, nhất định phải có cách gì đó. Cô không thể để điều này xảy ra.
Lạc Tịnh Nhã dần đứng lên, cô ta bây giờ không giả thánh mẫu nữa mà thẳng tới tát Hà Ngọc Hy. Đương nhiên, Ngọc Hy vốn có thể né đc nhưng cô cố tình để bị tát. Tịnh Nhã trừng mắt, quát:
- Con đi*m, đồ tiện nhân, mày là cái thá gì chứ? Nếu không phải do lúc nào mày cũng kè kè đi theo anh Thần thì tao đã cho mày sống chết không rõ rồi.
Tịnh Nhã quay sang chỉ mặt Tuyết Lệ, Tiêu Nguyệt và Tư Nhiên chửi tiếp:
- Tụi mày cũng có phải cái thứ tốt lành gì? Các ngươi có quyền gì mà phá sản một công ty lớn? Chả qua cũng hơn tao một chức danh "tiểu thư" mà đã coi mình như "nữ hoàng"? Nực cười!!!
Cô ta chửi không biết điểm dừng, còn tiện tay tát cjo Ngọc Hy cái nữa. Phương Tuyết Lệ nhanh chóng bắt tay cô ta lại rồi hất xuống đất. An Nhi cũng theo đó mà tát cho Tịnh Nhã bốn cái, kèm theo câu nói :
- Biết thân biết phận một chút. Đừng tưởng tiểu thư nhà tôi không nói gì thì liền làm càn!
Lạc Tịnh Nhã siết chặt tay, làn da trắng mịn này được cào cấu biết bao lần. Không đưa tay ra xem thì không biết, chi chít vết móng tay đỏ ửng sắp tứa máu. Cô cắn răng, không giết chết được con tiện nhân trước mắt này, cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1329010/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.