Đến 9 giờ, tôi thấy một bóng người full đen. Cũng không hẳn là full đen, vẫn lấm tấm một mảng áo trắng. Không hiểu thế nào lại đội mũ, đeo khẩu trang, áo tay dài vào cái mùa nóng nực thế này.
Tôi nhìn xuyên qua lớp cửa kính, phát hiện cái người full đen đó có bóng lưng rất giống anh. Nghi vấn, là anh ư? Nay nổi hứng mặc đồ kín à?
Tôi xin phép cô đi vệ sinh, rồi chuồn từ cửa sau ra ngoài, ngồi vào một bàn trống nào đó. Giả vờ như mới thấy anh, tôi liền vẫy vẫy tay gọi anh. A Thần quay mặt lại, trước khi ngồi còn ngó ngược ngó xuôi. Chắc chắn không có "người khả nghi" mới ngồi xuống.
Anh ngồi xuống, tôi gọi một ly nước ra nhâm nhi, nhìn anh cười. Anh tháo mũ, khẩu trang, nhíu mày nhìn tôi. Tôi vẫn cười nhìn anh. Để phá vỡ không khí, anh là người mở miệng
- Sao không nói gì?
- Anh muốn em nói gì?
- Em nghĩ em cần nói gì với anh?
- Chả biết!
- Em.... - A Thần hận không thể mắng tôi được
- Sao? Em cũng không hiểu anh đang làm gì nữa đó! - Tôi chu môi
- Em nên nói rõ thân phận của em như đã hứa đi! - Anh nhấn mạnh từng chữ
- Ơ? Em không phải là con gái cưng của ba mẹ em, là đứa em siêu siêu dễ thương của anh chị em, là người yêu siêu đẹp của anh à?
Thấy A Thần nghiêm túc như vậy thì tôi cũng muốn "nhờn mặt" anh một phen
- Em, không muốn nói? - Anh tối sầm mặt
- Anh nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328991/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.