Sóng mũi hơi cay cay, khóe mi tôi liên tục giật. Có cảm giác gì đó... Tôi cắn môi, cái cảm giác này...
"Mẹ con ấy à, bà ấy mất rồi! Sau khi sinh con ra. Cha nhớ rõ, đêm ấy là một đêm trăng rất sáng, rất tròn... Đặc biệt là không có sao..."
- Hy, em đây rồi! Làm anh tìm.... Em.....?!
- A Thần?
Anh trầm ngâm nhìn tôi một lúc rồi tiến lại gần. Đôi bàn tay ấy khẽ lướt nhẹ trên da mặt tôi. Tôi đặt tay mình lên tay anh, mân mê nó. Tôi không nói gì, anh cũng im lặng nốt. Mãi lúc sau, anh khẽ hỏi:
- Có sao không? Nãy anh làm em khóc à?
- À không, em...
Tôi quay mặt đi, chà xát khuôn mặt. Thật lấm lem mà! Tôi nghẹn ngào, định lại giọng cho ổn, rồi mới nói:
- Em không sao, nhớ lại chút chuyện buồn thôi
- Ừ, vậy thì tốt!
Tôi nhìn lên ánh trăng, loay hoay ngắm tứ phía. Cuối cùng, ngồi xuống thảm cỏ xanh rờn. Anh nhìn tôi, mày nhướn lên. Tôi xoa xoa mặt, rồi lại nở nụ cười
- Ngắm trăng a!
"Ồ" - anh ngồi xuống, ngước lên nhìn bầu trời đêm. Tôi tựa đầu vào vai anh, khẽ hỏi nhỏ
- Anh thật sự muốn biết em là ai?
- Nếu em muốn!
- Không phải điều tra rồi sao?
- Thông tin giả, thông tin thật bị chặn rồi.
Chậc, ngay cả thông tin giả anh cũng biết. Có phải mình hốt được anh chồng quá thông minh đi không?
- Thật sự muốn biết?
- Ừm, yêu em, nên cần phải hiểu em nhiều hơn! - A Thần đặt nhẹ nụ hôn lên trán tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328989/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.