## Cuối tuần...
Tôi thức dậy từ sớm, vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi mới lấy điện thoại ra coi giờ. Ừm, mới 6g45', không quá trễ cũng không quá sớm. Tôi mặc một chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần jean dài, rồi đeo túi xách lên vai.
Tôi vừa ra ngoài đeo giày, thì nghe tiếng gõ. Tôi quay đầu lại, anh đang đứng dựa lưng vài tường, anh nhíu mày
- Nay là thứ 7, sáng sớm như thế thì em tính đi đâu được?
- Em đi chiều về, không cần chờ em đâu.
- Anh đang hỏi em đấy, đi đâu? - Sắc mặt anh vẫn không thay đổi, hai hàng mi chỉ nhíu lại một xíu, còn lại không tỏ ra bất cứ cảm xúc nào
- Em, đi chơi...
- Với ai?
- Ừm? - Tôi ngước mặt lên, cười ranh - Em đi về với anh chị, anh quản nổi không?
- Đấy, nói đại ra là đi với người nhà đi, có phải hay hơn không?
- Anh hỏi gì, em trả lời ấy. Không lại nói em không hiểu chuyện
- Đi sớm về sớm! - Anh vẫy tay rồi chui lại vô phòng
- Không sớm được, nhanh nhất cũng phải bốn giờ chiều
- CÁI GÌ!?! - Anh quay lại mặt tính ngắn tôi đi - Làm gì mà về trễ thế hả? Em...
- Ôi, nói chuyện với anh mà đã hơn 7 giờ rồi này. Bye, em sẽ cố về sớm mà!
*"R**ầ**m!"* - cánh cửa đóng sầm lại. Nửa câu chưa kịp thốt ra, anh lại nuốt ngước lại vào họng.
Nghĩ sao thế? Nay là tôi có việc bận thật đấy. Có cự tuyệt với anh tôi cũng phải đi. Anh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328980/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.