Chương trước
Chương sau
## End Flashback....
Thế là tôi cứ thế mà "lê" về tới cái Thiên Vũ này đây
Được rồi, tới mang tra tấn, à nhầm....là tra hỏi cái gã đàn ông này. Ơ nhưng mà cũng biết người đứng sau rồi, hỏi cái gì?
Tôi thở dài nhìn gã đàn ông đang run bần bật. Rồi lại liếc mắt sang Lão Bạch và Lão Hắc, họ vẫn không hề ngẩng đầu lên. Tôi đảo mắt suy nghĩ mông lung. Vài phút sau liền quay sang gã đàn ông, tôi hỏi
- Lạc Tịnh Nhã thuê mấy người khi nào? Giá bao nhiêu?
- Lạc Tịnh Nhã? Là ai cơ? - Gã nói với giọng có chút run - Nếu ngài muốn biết người thuê tôi thì cô ta nói là Hà tiểu thư, con dâu Dạ Gia
- Hỗn xược! - An Nhi vung cho gã một cái tát đau điếng - Còn dám nói xằng? Trước mắt người đây là Hà tiểu thư
- Không... Không thể nào.... - Gã chết đứng
- Được rồi! - Tôi đi tới chỗ gã - Nhìn tổng quát, là người của Lão Hắc?
- V... Vâng... - Lão Hắc khẽ thưa
- Tự xử lý! Không xử lý được thì vác xác tới gặp A Liên, hắn đang rảnh!
- Rõ....
Nói rồi tôi vẫy vẫy tay, ung dung bước ra khỏi Thiên Vũ. Hmmm... Chắc về nhà nghỉ ngơi quá, chứ hôm nay mệt ra người rồi. Đi được một quãng ngắn, có một ý nghĩ lóe lên trong đầu. Tôi cười nham hiểm rồi gọi cho A Liên
- Sao nữa bà chị?
- Tao cho mày nói lại câu vừa rồi đấy!
- Vâng vâng thưa Đại-Tỷ đáng mến - A Liên gằn giọng
- Được rồi nghe này! Mày phong tỏa tung tích của tao trong một ngày. Đừng có để người ta tìm được tao đây!
- Làm gì?
- Còn hỏi? Đương nhiên là trả thù rồi
- Hả, trả thù? - Giọng A Liên có vẻ rất hứng thú - Để em làm cho Đại Tỷ, khỏi phong tỏa chi cho tốn công. Băm xác hay cắt lát? Hành hình hay trực tiếp?.... ( Đã lược bớt hơn 1000 chữ )
Âu trời ạ! Sao lại chọn đúng cái chủ đề mà thằng oắt này hứng thú nhất cơ chứ? Tôi cũng chỉ muốn cho A Thần lo lắng một chút, trả thù vụ bỏ đói tôi thôi mà. Sao cái thằng này lại lái qua một cái gì nữa?
- Đại Tỷ, chị muốn trả thù làm sao?
- Thôi thôi, mày im cho tao nhờ! Tao kêu làm sao thì cứ thế mà làm. Nói lắm?
- Hứ! Biết rồi.
"Tút... Tút... "
Ơ... Thằng này... Dám cúp mày mình nữa cơ đấy! Láo lếu ghê chưa? Niệm tình mày giúp tao bao việc, không tính sổ. A Liên, nhớ bản mặt mày đấy!
_____________________
*Du Liên (A Liên)*, 13 tuổi. Là một hacker khét tiếng nhất trong xã hội đen, cũng là một sát thủ No.1 đứng đầu bảng tội phạm nguy hiểm nhất.
A Liên được Ngọc Hy nhận nuôi khi cậu còn là đứa trẻ mồ côi ba tuổi. Cậu bắt đầu giết người từ khi 8 tuổi và "nổi" dần từ đấy. Tính cách bướng bỉnh là do Hy dạy, còn tính máu lạnh giết người không ghê tay là do lây từ "bộ mặt khác" của Hy. Võ công của cậu, tất cả đều do một tay Hy đào tạo kĩ lưỡng
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.