## Tại nhà kho XXX...
Tôi mơ màng tỉnh dậy, chậc lại có gì xảy ra nữa hả? Trên cổ áo còn sót lại mùi của thuốc, là bắt cóc sao? Tay chân bị trói hết rồi, nhưng muốn mình ngồi im hì mơ tiếp đi. Tôi nhìn tứ phía, có lẽ đây là một ngôi nhà bỏ hoang. Ai lại có thể bắt cóc mình giữa trưa thế này nhỉ?
"Cộp cộp... " - tiếng bước chân dần to hơn, có người đang bước tới gần. Tôi ở vị trí phòng vệ với hai tay hai chân bị trói. Thôi coi như "tèo" rồi ...
- Khá khen cho cô có thể tỉnh lại trong vòng 30 phút. Người bình thường đã phải một ngày mới tỉnh được
- ?
Tôi ngước mặt lên nhìn rõ chủ nhân của giọng nói đó. Tôi không kìm được, nhếch miệng cười khinh:
- Công phu! Công phu! Bắt được tôi tới đây, không biết cô phải tốn bao nhiêu tiền và công sức đây, "Hà tiểu thư" thân mến?
- Ha, dẻo mồm! Ngọc Hy, tôi nói cho cô biết rằng... Sau hôm nay A Thần sẽ rời bỏ cô, hôm nay sẽ là ngày tàn của cô
- Thật sao? Thế xin hỏi lí do?
- Còn hỏi? - Tịnh Nhã khoác tay cười khinh bỉ - Một đứa bị một tên đàn ông không quen không biết hãm hiếp thì còn có người yêu nổi sao?
- Thế cô nghĩ trên thế giới này mà còn duy nhất người phụ nữ là cô thì anh ấy sẽ yên sao? Nực cười!
Tịnh Nhã im lặng, khuôn mặt tối sầm lại, hai bàn tay nắm chặt muốn tứa máu. Cô ta dùng hết sức bình sinh, vung một cú trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328958/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.