Sau khi ăn xong, chúng tôi về lại phòng. "Cạch!" - tôi vừa đóng cửa một phát, quay lại anh mất dáng. Thật khủng bố tinh thần người ta mà!!! Tôi chạy vào phòng ngủ của anh, lôi đầu tên con trai vừa về nhà đã ôm ngay cái điện thoại. Kêu ra không thèm ra, ôm chặt lấy cái rèm cửa sổ. Ôi, ông trời ơi, trả lại dáng vẻ lạnh lùng của mấy tuần trước cho tôi. Người con trai nhu mì này nhất định không phải anh ấy!!!
Sau 5 phút cố lôi anh ấy sang phòng, cuối cùng cũng được. Tôi mang nguyên chồng sách Hóa và Anh để lên bàn, tay dựa vào đó, mặt hếch lên bảo
- Anh, đến giờ dạy em rồi!
- Là anh dạy em hay em dạy anh?
- LÀ-ANH-DẠY-EM!!! - Tôi gằn từng chữ
- Rồi rồi rồi, cô nương của anh ơi. Em làm ơn hạ hỏa, hạ hỏa! Anh dạy cho em là được chứ gì?
Tôi không nói gì, chỉ gật đầu như gà mổ thóc. Anh thì ôm trán, bái phục tôi. Anh đưa ra cho tôi một tập giấy, toàn chữ với chữ. Cái gì... "Ai iu...bi si iu" (I will be see you) ???? Òa, mình đọc được rồi này! Lần đầu đọc được một câu tiếng anh, cha nghe chắc mừng lắm!
Tôi giương đồi mắt, lật từng trang xem. Ặc, nhiêu đây là cả 10 tờ, tôi giả nai nhìn anh. Anh vẫn chăm chăm vào màn hình điện thoại. Tôi nhìn anh, 1... 2...3... 5 phút trôi qua, tôi vẫn nhìn anh, anh vẫn nhìn cái điện thoại. Cục tức dồn lên não, tôi cướp điện thoại rồi đập thẳng vào tường. Anh 'thương hoa tiếc ngọc', nhìn chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328949/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.