Um... Tôi nhăn mặt, khẽ mở đôi mắt xanh ngọc ra. Trước mặt là cả một vùng đen thui. Tôi cố chạy tìm lối thoát nhưng... Vẫn dậm chân tại chỗ
"Cậu có hứa không? "
"Hứa gì!?! "
"Hứa sẽ mãi bên mình"
"Đ...được! "
"Nhớ đấy! Cậu là của mình, mãi là của mình! Biết chưa? "
"Rõ thưa Hi Hi đại nhân!!! "
Đây là gì? Mình cảm thấy hai cô cậu này thật quen thuộc. Sự vui vẻ này.... Quá đỗi quen thuộc
"Cả nhà bạn ấy đã chuyển sang nước ngoài từ tối qua. Ngọc Hy! Bạn ấy có gửi quà cho em... "
" Nói dối! Chỉ toàn gạt người! Bảo sẽ bên tôi, bảo vệ tôi, vậy mà để lại bên tôi chỉ là cây trâm cài ánh vàng này.... Thần, tôi coi như nhìn lầm rồi.... Tôi muốn quên cậu... Quên cả khoảng thời gian ta bên nhau. Để cho cậu biết, tôi hận cậu ra sao... Tôi muốn cho cậu cảm giác quen như không quen. Mãi sống trong ân hận vì đã bỏ tôi... "
"Píp píp... " - còi ô tô vang lên
"Aaaaa"
________________
## Sáng hôm sau...
Tôi ngáp một hơi dài. Sờ lên chiếc gỗi ướt đẫm mồ hôi. Rốt cuộc tối qua mơ thấy ác mộng gì vậy chứ? Tôi gãi đầu, chẳng quan tâm nó lắm. Tôi phi vào phòng vệ sinh, tắm rửa sạch sẽ rồi vệ sinh cá nhân chừng 5 phút. Ok! Ngon lành cành đào. Đẹp quá rồi!
"Reng... Reng... " - tôi liếc nhìn điện thoại. Là số lạ? Tôi không suy nghĩ gì liền tắt máy, không quen biết thì gọi làm gì? Rõ phiền!
"Reng... Reng... " - máy điện thoại lại tiếp tục rung lần thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328925/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.