Tôi hạ cái điện thoại xuống, nhìn Nguyệt tỷ. Tỷ thở dài, lấy lại cái điện thoại. Việc này không những giúp Lạc Tịnh Nhã thành công 10% kế hoạch mà có khi còn hạ thấp danh dự Hà Gia nữa. Tôi thấy hơi bực mình, đập tay xuống bàn hét lớn:
- Thật quá đáng! Em phải đi xử bọn phóng viên chết tiệt đó
- Đừng có nóng vội vậy chứ!?! Mai tỷ sẽ chuyển tới Royal Academy. Tỷ sẽ giúp em đối phó với ả Lạc đó. Tỷ muội ta sẽ tạo ra màn kịch. Ok?
- Cũng được, dù gì ở đấy em cũng đang tạo vở kịch. Thôi em về đây. Mai gặp sau!
- Ừ, giờ tỷ đi chơi với Nhiên đây
Tôi cười rồi vội chạy khỏi cửa hàng. Giờ trời khá nắng nôi. Chắc phải bắt taxi về thôi. Tôi vừa về phòng thì thấy Lạc Thần đang ngồi ở bàn dùng máy tính. Hình như là làm việc nhỉ? Tôi ghé mặt vào nhìn...
- Hửm? Anh đang thống kê sổ sách gì thế?
- Ừm! Cha tôi nhờ thống kê giúp ấy mà
- Khoan đã, chỗ này sai rồi nè
- Cô thì bik cái gì? Tôi làm giúp quen rồi, cái kết quả nó như thế sẽ...
- Đâu phải cứ làm là đúng. Anh mà ghi kết quả thế là thu doanh công ty sẽ giảm xuống. Theo tôi biết thì Dạ Thị đang đầu tư vào cái này số tiền rất cao. Nếu anh tính thống kê thế này thì lỗ cao hơn số tiền đầu tư
- Cô... Cô như hiểu rõ từng chi tiết vậy
- Nghe hay không nghe tùy anh. Tôi vào phòng đây
Tôi đi vào phòng ngủ của mình. Nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328901/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.