Tôi đứng trước cửa quán cà phê XXX, đang gặp rắc rối bởi 2 tên nhân viên quái quỷ này. Dù tôi có nói thế nào thì họ ko cho tôi vào. Họ đứng chắn hết lối đi, mặt nghiêm
- Có người đã bao toàn bộ quán, cô vui lòng đi quán khác đi
Tôi lạy mấy anh, giờ mà tôi không vào là tôi tèo đời với bà chị đấy. Đang cố giải thích mọi việc thì điện thoại kêu lên. Chết! Tỷ tỷ gọi đến mất rồi. Tôi nuốt nước bọt, gạt tay rồi nhấc máy lên nghe:
- Nguyệ... Nguyệt tỷ tỷ đại nhân gọi gì đấy ạ?
- Mấy giờ rồi mà tao chưa thấy mày vác cái xác đến gặp tao hả?
Thôi xong rồi, bả xưng "mày tao" là biết lát nữa thế nào rồi. Tôi cố gắng giải thích lý do
- Tại nhân viên không cho em vô ấy
- Thế là mày đứng dưới đó 1 tiếng hử!?!
- À.... Chắc thế?
- Mày nói sai tao cho ăn vả bây giờ. Nằm ngủ ở nhà tới bây giờ mới mò lên chứ gì
- Nào có! Chị bảo giúp em cho em lên đi. Tình chị em 17 năm sao bằng trễ 1 tiếng chứ.
- Mày chờ đó
Nguyệt tỷ cúp máy, rồi từ từ đi ra. Tỷ ấy mặt vô cảm xúc rồi nói khéo bảo nhân viên cho tôi vào. Tôi nhấc chân khẽ, rón rén đi vào trong, rồi ngồi xuống bàn. Tỷ đã đi ra rồi mà trong này cảm giác nóng lạnh vẫn còn nhỉ? Nguyệt tỷ đập tay xuống bàn, nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng đầy sát khí
- Có muốn giải thích gì không?
- Em có gì để giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328899/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.