Phong Bạch Ngôn cứ thế ném cô lên xe ô tô riêng của mình sau đó thì đóng rầm cửa lại. Hàn Kỳ Anh vội vàng bò dậy sau cú ném, cô đập mạnh hai tay vào cửa kính và không ngừng la hét:
"Thả tôi ra, tôi không muốn chết, thả tôi ra đi…"
Phong Bạch Ngôn sang ghế bên cạnh ngồi cùng cô. Sau khi cánh cửa chỗ anh đóng lại, cũng là lúc xe bắt đầu lăn bánh. Hàn Kỳ Anh biết bây giờ có la hét cũng vô ích nên cô đành chọn cách im lặng.
"Không la hét nữa à?" Đột nhiên Phong Bạch Ngôn quay sang nói với cô như vậy.
Trước sau gì cũng chết, cô muốn chết cho dễ coi một chút chắc cũng không sao. Bỗng dưng, cô ngước mặt lên nhìn chằm chằm vào anh, bốn con mắt nhìn thẳng vào nhau như sắp phát ra tia lửa điện.
Phong Bạch Ngôn thích thú với dáng vẻ này của cô, anh nghiêng đầu sang một bên, chống tay vào má để xem phản ứng tiếp theo của cô gái này.
"Muốn giết tôi thì giết luôn đi, anh không phải kéo dài thời gian để tôi sống trong sợ hãi như thế."
"Ồ…tôi muốn giết cô sao?"
"Không phải mục tiêu tiếp theo của anh là tôi sao? Anh giết xong cô gái đó, sẽ tới lượt tôi, không phải sao? Đồ độc ác, anh đúng là một tên ác ma, một tên ác ma không có nhân tính."
Nghe những câu nói khó nghe của cô, tài xế Lục ngồi trước vô lăng cũng run lên cầm cập. Cho dù tin đồn về nhị thiếu gia của họ có là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-tha-cho-em/3049140/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.