Cô kéo vali để một chỗ, sau đó thì nhanh chóng nằm phịch xuống chiếc giường êm ái gần đó. Cô cười khúc khích như đứa trẻ vớ được tiền, nằm đủ mọi tư thế để cảm nhận sự sung sướng mà chiếc giường đó mang lại.
"Thoải mái quá đi, ước gì mình giường của mình cũng êm ái như thế này thì tốt biết mấy!"
Hàn Kỳ Anh bất chợt nhìn ra bên ngoài cửa sổ của khách sạn, cảnh vật bên ngoài bỗng chốc hóa thành một thế giới kì diệu. Cô vội vàng chạy tới bên cửa sổ, ngó đầu ra bên ngoài để chiêm ngưỡng toàn cảnh thành phố, đây chưa phải tầng cao nhất của khách sạn nhưng từ trên cao nhìn xuống thật sự rất tuyệt.
"Cứ như thể đang mơ vậy, không thể tin được mình lại đang ở trong một khách sạn cao cấp dành cho người giàu, hí hí."
Hàn Kỳ Anh quay trở lại giường ngủ, một bức ảnh kì lạ đặt trên mặt tủ đã lấy được sự chú ý của cô. Cô nhổm người cầm lấy bức ảnh, sau đó thì há hốc miệng ngạc nhiên vì đó là ảnh gia đình của Phong Bạch Lăng.
"Đây là…Phong đại thiếu gia - Phong Bạch Lăng, còn cái cô xinh đẹp này chắc là mẹ anh ấy, tiếp theo là…"
Ngón tay của Kỳ Anh dừng lại ở gương mặt của Phong Bạch Ngôn. Nụ cười trên môi cô cũng dần tan biến, thay vào đó là một thái độ không mấy vui vẻ.
"Phong Bạch Ngôn khó ưa, đại ác ma, đại biến thái, tôi đánh chết anh, dí chết anh nè…"
Hàn Kỳ Anh vừa vỗ vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-tha-cho-em/3049134/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.