Tối hôm ấy,
Lúc Hàn Kỳ Anh vừa mới trở về biệt thự đã phải chạm mặt Phong Bạch Ngôn ở ngoài phòng khách. Tuy cô biết mình chỉ là kẻ ăn nhờ, ở đậu còn anh mới là chủ nhà nhưng cô lại không lên tiếng chào hỏi khi nhìn thấy anh, mà lại ngó lơ anh.
"Hàn Kỳ Anh, đứng lại!"
"Có chuyện gì sao Phong nhị thiếu?"
"Em đang coi tôi là không khí đấy à?"
Hàn Kỳ Anh bất giác giả vờ giật mình:
"Ây dô, xin lỗi anh, tôi không nhìn thấy anh ngồi ở đó."
Phong Bạch Ngôn bị coi là không khí mặc dù anh ngồi thù lù một đống ở đó liền cảm thấy khó chịu. Anh siết chặt tờ báo trên tay, đập mạnh xuống bàn rồi đứng dậy đi tới chỗ của cô.
"Tôi nghe nói ở trường em có một cuộc thi thiết kế phần mềm dành cho sinh viên khoa A. Sao hả? Em có cần tôi giúp đỡ gì đó không?"
Hàn Kỳ Anh xua tay:
"Cảm ơn ý tốt của anh nhưng tôi không cần. Tốt nhất là anh đừng nhúng tay vào, kẻo người ta lại nói tôi lợi dụng anh để thắng cuộc thi."
Đột nhiên, Phong Bạch Ngôn lao đến, siết chặt lấy cô từ sau lưng. Anh phả hơi nóng vào tai cô, nói với một giọng điệu hết sức dụ tình:
"Không sao hết, tôi nguyện để em lợi dụng."
"Ha…Phong nhị thiếu gia quả là người tốt, nhưng mà…"
Nói rồi, Hàn Kỳ Anh hất tay của anh ra khỏi người mình, cô dõng dạc tuyên bố:
"Tôi không cần đến lòng tốt của anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-tha-cho-em/3049099/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.