Dứt lời, Phong Bạch Ngôn liền cúi xuống hôn lên đôi môi đào nhỏ nhắn của Hàn Kỳ Anh. Bệnh gì mà phải cần tới cơ thể của cô? Bệnh biến thái sao?
"Ưm…"
Phong Bạch Ngôn chuyển những nụ hôn ướt át xuống dưới cổ và vai của cô. Anh thẳng tay kéo trễ cổ áo của cô xuống, để lộ vai trần cùng làn da trắng mịn thơm thơm mùi hương mà anh yêu thích.
"Phong Bạch Ngôn, đừng mà…anh vừa mới khỏi bệnh, lỡ lại tái phát thì sao?"
"Không sao, nó không tái phát một lúc hai lần liên tiếp đâu."
Hương thơm trên người của Hàn Kỳ Anh khiến đầu óc Phong Bạch Ngôn trở nên mê muội. Trên làn da trắng nõn nà, mềm mại ấy, anh khẽ cắn, khẽ liếm, chậm rãi nhấm nháp cơ thể cô như một món ăn ngon vậy.
"Ưm…Phong Bạch Ngôn…em…"
"Sao thế? Anh làm em khó chịu sao?"
Phong Bạch Ngôn nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt xinh đẹp đang đỏ ửng như trái chín của cô. Bàn tay to lớn của anh vừa chạm lên má cô đã khiến cơ thể của cô run rẩy, tham lam muốn anh chạm lâu hơn một chút.
"Cơ thể em…rất ngứa…rất khó chịu."
"Hừm, tiểu yêu tinh, hôm nay anh sẽ phục vụ em thật chu đáo."
"Ưm..."
Khát vọng mãnh liệt muốn chiếm hữu toàn bộ thân thể của Hàn Kỳ Anh đang bừng bừng trong anh. Phong Bạch Ngôn không thể kiểm soát được bản thân nữa, anh vừa hôn cô, vừa vội vàng cởi khuy áo của mình xuống.
Tới đoạn, anh định cởi thắt lưng trên người mình thì Hàn Kỳ Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-tha-cho-em/3049075/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.