Trước mặt Tần Ngọc Xuyên thì đang bị bao vây bởi cảnh sát, đằng sau thì không có đường, chỉ biết rằng một khi rơi xuống từ độ cao này là sẽ chết ngay lập tức. Tần Ngọc Xuyên đã tới đường cùng rồi, những người khi cận kề cái chết thường sẽ bị mất bình tĩnh và không sợ gì cả, Phong Bạch Ngôn chỉ lo bà ta sẽ làm hại tới Hàn Kỳ Anh.
"Tần Ngọc Xuyên, bà đã bị bao vây, còn không mau thả con tin và khoanh tay chịu trói?"
Viên cảnh sát trưởng vừa chĩa súng vào phía Tần Ngọc Xuyên vừa khuyên bà ta khoanh tay chịu trói. Tần Ngọc Xuyên nghe vậy, bỗng cười lớn:
"Hahaha, lũ cảnh sát ngu ngốc các người tưởng sẽ bắt được tôi sao? Tần Ngọc Xuyên này sẽ không bao giờ ngồi tù đâu."
Nói rồi, Tần Ngọc Xuyên liền kéo theo Hàn Kỳ Anh lùi lại cùng mình. Bây giờ chỉ cần bước thêm một bước nữa là cả hai người họ sẽ đều rơi xuống bên dưới. Phong Bạch Ngôn vội vàng dơ tay ra đằng trước, hai bên lông mày khẽ nhíu xuống, anh lớn tiếng:
"Tần Ngọc Xuyên, bà mau thả Hàn Kỳ Anh ra, chúng tôi sẽ tha chết cho bà."
Nhìn Hàn Kỳ Anh run sợ trong vòng tay của Tần Ngọc Xuyên cùng con dao kề trước cổ, Phong Bạch Ngôn chỉ muốn nhanh chóng cứu cô ra khỏi đó. Tần Ngọc Xuyên điên rồi, bà ta có thể kéo cô chết chung bất cứ lúc nào.
Trước lời nói của Phong Bạch Ngôn, Tần Ngọc Xuyên chỉ biết trừng mắt nhìn anh, sau đó đay nghiến nói rằng:
"Phong Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-tha-cho-em/3049032/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.