Ed: Huỳnh Thảo Vy + Duyên Ngọc
Beta: Na
Nghe Hàn Thất Lục nói vậy, Mạc Hân Vi trong lòng tự hỏi: người khác này, có bao gồm Hàn Thất Lục hay không?
"Chỉ là đi tìm cái túi, có gì phải lo lắng." Mạc Hân Vi cúi đầu, có vẻ rất mệt mỏi. Loại người như Hàn Thất Lục, làm sao có thể lo lắng cho cô đây?
Hàn Thất Lục vừa muốn mở miệng, Khang Văn liền nói: "Nếu túi đã tìm được, cũng không cần báo cảnh sát. Tôi còn có việc, xin phép đi trước."
Hắn hướng Hàn Thất Lục khẽ gật đầu, lên xe đi mất. Trong lúc này, không biết vô tình hay cố ý liếc Mạc Hân Vi một cái, thấy thân thể cô ta có chút run rẩy.
An Thần Xuyên cầm túi của An Sơ Hạ, đi tới trước mặt cô nói: "Sơ Hạ, xem ra hôm nay cậu rất mệt, về nghỉ ngơi sớm một chút, tôi cũng đi về trước."
"Đây là sách của ngài." Quản lý cầm tài liệu giao cho An Thần Xuyên.
An Sơ Hạ bước đến nói: "Hôm nay cám ơn cậu, còn phiền cậu chạy nhiều vậy để giúp tôi tìm lại túi xách."
"Không sao, cậu vui là được rồi, gặp lại sau." An Thần Xuyên giơ tay lên xoa đầu An Sơ Hạ: "Em gái tốt của tôi."
An Sơ Hạ cười cười, sau đó liền nghe thấy An Thần Xuyên quay đầu nói với Hàn Thất Lục: "Trải qua hôm nay, tôi quyết định từ bỏ. Hi vọng cậu biết quý trọng, tạm biệt."
Hàn Thất Lục nhàn nhạt: "Cậu sớm nên buông tha."
"Buông cái gì tha cái gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030370/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.