Editor: NymEw36
Beta: Ngọc Duyên + Gấu
Cũng khó trách cảm xúc của cô đột nhiên lại trở nên như vậy, nguyên do là bác Lý kia là ân nhân cứu mạng của cô. Cô thật đúng là thiếu nợ ân tình rất nhiều nơi nha! Tăng nhanh tốc độ xe, bọn họ rất nhanh liền đến được trường trung học Phúc Tinh. Thị trấn nhỏ này chỉ có duy nhất một trường trung học, lúc này bọn họ đều đang học lớp bổ túc.
"Đây là trường tư nhân sao?" Dừng lại, Hàn Thất Lục hỏi An Sơ Hạ một câu: "Làm sao thứ bảy vẫn còn đi học?" Trong trường học truyền đến từng tiếng đọc sách làm cho Hàn Thất Lục nghe xong liền cảm thấy đặc biệt phiền toái.
liếc mắt nhìn ngôi trường quen thuộc, An Sơ Hạ mới từ từ chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh. Mở cửa xe cô nói: "Anh cho là ai cũng giống các anh học cái gì học viện quý tộc hoàng gia?" Sau đó khinh bỉ trợn mắt nhìn Hàn Thất Lục một cái liền đi xu. Anh ở lại đó ống xe. Để anh sửng sốt gần một phút, mãi đến khi An Sơ Hạ gõ cửa kính xe, anh mới lấy lại tinh thần, mở cửa xe đi ra ngoài.
Không khí bên ngoài bị mặt trời soi rọi đến nóng rực, khác hẳn bên trong xe mát lạnh thoải mái, cái loại cảm giác này làm cảm giác hoa mắt chóng mặt lại tới. Bị cảm nắng cảm giác thật đúng là khó chịu, tựa như mang bệnh nặng trong người. Hàn Thất Lục đưa ô cho cô che, lần này cô cực kỳ vui vẻ tiếp nhận.
Chẳng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030314/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.