Edit by Nhii Nguyễn
Beta: NhoxPanda2
"Còn đau không?" Lăng Hàn Vũ nhìn về cô con ngươi giật giật, không biết anh ta đang suy nghĩ gì. Chỉ là loại vẻ mặt vẻ mặt đau lòng kia, thật sự rất chân thực...... Không đợi An Sơ Hạ nói cái gì, anh đã đem tay bị thương của cô phóng tới khóe miệng, nhẹ nhàng hít thở. Tay anh lạnh lẽo cầm đôi tay ấm áp của An Sơ Hạ, loại cảm giác đó...... Như là có gì ở ngực đang dâng trào.
Sờ sờ râu tua tủa trên cằm, Lăng lão gia mặt đầy ý cười nói: "Người thì ta cũng đã gặp qua, chuyện của các con cứ quyết định như vậy đi, ta rất hài lòng. Các con có thể đi rồi, ta cũng nên ngủ một giấc ngon lành, ông lão này, trong thời điểm trước khi đối mặt với một ít chuyện đều phải cẩn thận nghỉ ngơi một chút."
Một tiếng ' lộp bộp ' trong lòng lại vang lên, nghe lời ý tứ của Lăng lão gia, ngày mai ông ấy nhất định sẽ đến Hàn gia. Được rồi, nếu như vậy, cũng chỉ có thể 'binh tới tướng đỡ nước đến đất ngăn'( để nguyên vì là thành ngữ)...... Hay là, cô nên thông báo cho Hàn Thất Lục một tiếng, không được không nên a...... Đau đầu......
"Làm sao vậy? Tại sao sắc mặt đột nhiên kém như vậy?" Lăng Hàn vũ liếc nhìn Lăng lão gia nói: "Sơ Hạ không thoải mái, vậy chúng con đi trước, chào ông, ông nghỉ ngơi thật tốt nhé."
Lăng lão thái gia vốn đang thả lỏng cơ thể nghe được Lăng Hàn Vũ nói lại lập tức căng thẳng lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030241/chuong-180-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.