Edit: Búp Nguyễn
Beta: NhoxPanda2
Xong đời rồi...
"Rất muốn lấy cái này sao?" Hàn Thất Lục nghi hoặc nhìn cô một cái, theo quán tính để điện thoại vào túi quần. Đột nhiên.... Động tác của anh ta cứng đờ, lúc nhìn thấy An Sơ Hạ ánh mắt tuyệt vọng lại từ trong túi lấy điện thoại đem ra ra.
Hình nền điện thoại là khuôn mặt An Sơ Hạ cười đặc biệt sáng lạn, bối cảnh kia... Nếu không có nhìn lầm mà nói là trong phòng Tổng Thống đi? Chẳng lẽ là vì không muốn để cho anh nhìn đến cái này cho nên mới không cho anh vào phòng sao?
Vẻ mặt hối hận cắn cắn môi, cô cau mày nói: "Lúc ấy quên mất là di động của anh, cho nên mới nhất thời kích động thay hình nền, thật có lỗi."
Cúi đầu, lúc cô định ngước mặt lên liền nghe đến Hàn Thất Lục sắc mặt xấu hổ hỏi han: "Vừa rồi, thấy thôi?" Anh ý muốn nói vừa rồi Ba Tát Lệ bất ngờ hôn anh nên không phòng ngự được.
Lòng nhịn không được hung hăng gật gật, bĩu môi, cô lãnh đạm nói: "Cho nên? Xin nhờ anh về sau nếu ân ái cũng nên chọn chỗ kín đáo chút đi? Dù sao... Dù sao mới gặp không tới một ngày mà thôi. Không, ý của tôi là, như thế nào tùy anh!"
Ngay lúc cô đứng lên mới vừa nhảy xuống giường, Hàn Thất lục đột nhiên giữ cổ tay cô lại, cảm giác được ánh mắt của anh dừng lại tại trên thân mình, An Sơ Hạ ổn định thần kinh, sau cùng cũng chỉ phun ra một câu: "Thả tay!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030121/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.