Editor: Trần Như Quỳnh
Beta: anhduong2506
"Nếu cô lo lắng về việc này thì..." Hàn Thất Lục dừng một chút, nhếch mép lên nhìn cô, gằn từng tiếng nói: "Tôi có thể ra lệnh cho bọn họ, làm cho bọn họ hoãn thời gian cuộc thi lại và cũng rất dễ dàng nói với bọn họ cho cô là người chiến thắng."
Hàn Thất Lục từ trước đến nay đều nói chuyện như thế này, giọng luôn cao ngạo, như thể cái gì anh cũng đều có thể làm được chỉ biết dựa vào quyền lực. Mà anh cũng quả thật cái gì đều có thể làm đến, làm cho Sơn Hạ liền khó chịu với cái thái độ này. Thực là đã cho rằng chính mình là thần rồi hả?
Cô đối với điều này cười nhạt, bỏ tay Hàn Thất Lục ra khỏi cổ tay của mình, cô lướt qua anh.
Có một dúm tóc mềm mại thoảng nhẹ nhàng chuyển động bởi là cô vừa lướt nhẹ qua Hàn Thất Lục, hình dáng ấy đã làm cho tim đập nhanh một cách bồi hồi: "Chúng ta không có khả năng, Hàn Thất Lục."
Lông mi Hàn Thất Lục dần dần hạ thấp buông xuống dưới, An Sơ Hạ nhìn Hàn Thất lục, không ai có thể bì nổi khuôn mặt tuấn tú bỗng xuất hiện vẻ mặt đau thương, lúc đó cả bầu trời liền u ám. Giống như tại vì anh bi thương mà bản thân cô cũng cảm thấy bi thương như vậy.
"Thôi, khi nào xong, tôi ở cửa trường học chờ cô, mẹ tôi cho người đưa cô về." Cuối cùng, sợ An Sơ Hạ không nghe lời, lại bổ sung một câu: "Đừng làm cho tôi thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030069/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.