Editor:???
Beta: NhoxPanda2
"Cô ngậm miệng cho tôi" Hàn Thất Lục tàn nhẫn nhìn cô một cái và nói "Nếu như còn muốn tôi tiếp tục tốt tính, giữ hòa khí với cô thì từ lần sau không cần lấy cái thân phận chết tiệt kia để nói chuyện đâu, bằng không...."
Bằng không cái gì? Hàn Thất lục không hề nói tiếp, chỉ dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô không ngừng đánh giá từ trên xuống dưới. Một lúc sau, bước qua Ba tát Lệ đi đến xe. Tuy rằng Ba Tát Lệ bực mình, không cam lòng nhưng lại sợ chạm vào ánh mắt lạnh như băng của anh thì cũng chả giám cất lời, chỉ giám nhẹ nhàng bước theo.
Lúc Hàn Thất Lục chuẩn bị mở cửa xe định bộ ngồi ghế sau. Thấy vậy Ba Tát Lệ ngăn lại và nói: "Thất Lục anh ngồi ghế trước đi, tôi có thói quen ngồi phía sau."
Hàn Thất Lục mở cửa xe tay dừng lại Một giây nhưng rất nhanh khôi phục lại vẻ mặt bình thản của mình ngồi xuống.
"Không quen? Làm sao có khả năng không quen. Nếu say xe thì phải quen ngồi trước, không quen ngồi sau mới phải chứ?" Huống hồ anh không tin cô ta sẽ không thích ngồi trước. Không phải vừa này cô ta vẫn ngồi phía trước đây sao? Thấy Thất lục không thêm để ý đến mình, Ba Tát Lệ căn răng một cái suy nghĩ 'tàn nhẫn, nhẫn tâm' cuối cùng hàm răng buông lỏng môi dưới, sắc mặt phức tạp lên xe ngồi chỗ kế bên tài xế. Rất nhanh Hàn quản gia khởi động xe.
Ngồi phía trước Ba Tát Lệ qua kính chiếu hậu quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030054/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.