Ed: dangngocchau
Beta: anhduong2506
" Anh làm sao vậy? Muốn tôi... Nói cái gì?" Sơ Hạ khó hiểu, người này vừa rồi không biết vì sao tỉnh lại liền ôm cô. Nhưng khi mình tỉnh dậy liền hung hăng với cô, đây là tình huống gì nha!
Hàn Thất Lục mím chặt đôi môi, môi nhếch thành một đường thẳng. Đột nhiên Sơ Hạ cảm thấy có một loại cảm giác coi thường đang ép về phía cô, sau đó cô chỉ nghe thấy giọng nói của Hàn Thất Lục.
" Lẽ nào, người cô thích là... Lăng Hàn Vũ?"
Trong lòng chợt nhói, Sơ Hạ lập tức chửi ầm lên: "Anh thích Lăng Hàn Vũ thì có! Cả nhà anh đều thích Lăng Hàn Vũ! Không đúng, toàn bộ nhà anh đều thích Lăng Hàn Vũ!" Đùa gì thế? Không giải thích được cái gì lại nói cô thích Lăng Hàn Vũ, con mắt nào thấy cô thích Lăng Hàn Vũ?
Theo phản xạ tự nhiên, Hàn Thất Lục yếu ớt trả lời một câu: "Toàn bộ, chỉ có tôi."
"Anh đang khoe khoang gia cảnh sao? Vậy anh khoe khoang đi! Tôi không có thời gian cùng anh ở nơi này cãi nhau." Cô không rõ tại sao tỉnh dậy lại cãi ầm như thế. Cô vừa lạnh vừa đói, đầu hơi choáng, trọng yếu là... Vẫn là đói! Mà thực sự trọng yếu nhất là... Ngồi trên mặt đất lâu, chân đã hoàn toàn không cảm giác, tê rần!
Hàn Thất Lục không chú ý tới biểu cảm vô cùng khổ sở của An Sơ Hạ, nắm chặt tay cô, bàn tay trở nên trắng bệch.
" Này..." Sơ Hạ kêu thành tiếng, cô muốn Hàn Thất Lục dìu cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030016/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.