Edit: Đặng Thảo Vy
Beta: NhoxPanda2
Không tự chủ được khóe miệng giật giật, An Sơ Hạ vừa mới chuẩn bị nói không có việc gì để cho người bên ngoài trở về ngủ, đột nhiên ánh mắt sáng lên, cất giọng nói: "Làm phiền cô vào đây một chút."
Nữ y tá lúc này mới mở cửa đi tới, đi đến còn cách giường An Sơ Hạ khoảng một thước cúi đầu hỏi: "Xin hỏi cô có gì căn dặn?"
"Cô là y tá à?" An Sơ Hạ nháy nháy mắt, ánh mắt vô tội đầy thuần khiết.
Nữ y tá gật đầu cung kính hồi đáp: "Đúng, Sơ Hạ tiểu thư. Tôi có giấy chứng nhận cao cấp này, cô muốn xem sao?"
"Không cần không cần!" An Sơ Hạ khoát tay cười nói: "Cô đã là y tá, vậy nên sẽ giải quyết toàn bộ vấn đề đúng của bệnh nhân đúng không?"
Nữ y tá nghi hoặc gật đầu, cô lại tiếp tục nói: "Như thế tôi hỏi cô... Cô có loại thuốc nào dành cho người mất trí nhớ hay không a? Không phải là làm mất đi tất cả trí nhớ, mà có thể làm quên đi một người nào đó hoặc là... Một câu nói nào đó."
Ánh mắt hướng về phía An Sơ Hạ, nét mặt đầy biểu tình khóe miệng nữ y tá cũng không tự chủ được co rúm một chút, ngay sau đó khóe mắt cũng không tự chủ được rút một phen. Sau cùng, cô điều chỉnh tốt biểu tình của mình, bĩu môi đáp: "Sơ Hạ tiểu thư, cô đang nói đùa sao?"
"Tôi thật sự không đùa đâu! Tôi đang nghiêm túc đấy!" An Sơ Hạ kiên định đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030009/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.