Edit: Chi Quế
Beta: NhoxPanda2
Thấy Hàn Thất Lục không nói gì, An Sơ Hạ lại càng thêm đắc ý, liền tỏ vẻ bí hiểm nói: "Hàn Thất Lục, what's your name?"
"An Sơ Hạ!" Hàn Thất Lục hung hăng nhìn cô, An Sơ Hạ thấy tình hình không tốt, liền im lặng không nói gì nữa.
Trong lòng mặc niệm, a di đà Phật, Thượng Đế, xin ngài tha thứ cho con vừa rồi quá tùy tiện. Con sai rồi, con chân thành ăn năn hối lỗi...
Xem cô đã an phận rồi, Hàn Thất Lục cũng không trưng vẻ mặt khó coi nữa. Cuối cùng nói thêm một câu: "Nếu tuần sau tôi trở về phát hiện bọn họ đi mất, hoặc thế nào khác thì cô hãy chuẩn bị nhặt xác của mình đi!"
Nhặt xác? Đùa nhau à?
"Này, Hàn Thất Lục, anh coi tôi là cái gì? Đứng hầm cầu không thải ra... Tôi nói sai rồi... Nghĩ mình tốt lắm à? Tôi dựa vào cái gì mà phải nghe anh? Anh nghĩ mình là Tổng Thống ai cũng có thể ra lệnh à?"
An Sơ Hạ cô từ trước đến nay cũng không phải dễ dãi gì, đối với Hàn Thất Lục được một tấc lại muốn tiến thêm một thước mà nói, kết quả cuối cùng chỉ có thể tự tìm đường chết!
Vỗ thật mạnh xuống bàn thể hiện sự bất mãn, An Sơ Hạ đứng lên muốn đi. Hàn Thất Lục cũng không cản cô mà chỉ nói: "Chuyện tốt mà cô lại không muốn nhận. Nói chuyện này cho cô biết, tuần sau trường tổ chức đi thám hiểm dã ngoại tại Xà sơn. Mỗi lớp được giao cho đàn anh, đàn chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030000/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.