Edit: Thu
Beta: NhoxPanda2
An Sơ Hạ cùng Lăng Hàn vũ vừa đi vào phòng khách của Lăng gia, liền thấy được cảnh như vậy - -
Khương Viên Viên cùng Lăng lão gia đứng đối diện nhau, bộ dáng đứng yên nhưng cảm giác người đang cầm kiếm kẻ thì dương cung chuẩn bị bắn. Sắc mặt hai người đều xanh xao, chắc là đã im lặng rất lâu.
An Sơ Hạ tao nhã có chút đau đầu đi tới.
"Ông nội, dì..." Lăng Hàn Vũ lễ phép gọi một tiếng.
"Mẹ, người đây là..." An Sơ Hạ muốn nói nhưng lại thôi.
"A, tiểu Sơ Hạ con rốt cục cũng trở lại, mẹ chờ con đã lâu a!" Khương Viên Viên vừa thấy An Sơ Hạ đến liền vui mừng kêu lên, lại càng chạy vội qua đi, trao cho An Sơ Hạ một cái ôm thắm thiết.
An Sơ Hạ bất ngờ bị ôm, lảo đảo thiếu chút nữa không đứng vững mà ngã sấp xuống, may mắn có Lăng Hàn vũ ở bên cạnh, đỡ cô cẩn thận, nếu không có người với đất sẽ thân mật mà tiếp xúc với nhau rồi.
Như vậy, sẽ xấu hổ chết được.
Mà là người gây nên chuyện này, tự nhiên ở bên kia hưng phấn. Khương Viên Viên hoàn toàn thật không ngờ cái này vui đến vậy.
Đương nhiên vui vẻ a, chờ đợi như chờ trăng xuất hiện, sinh vật ghê tởm kia rốt cuộc cũng đi rồi,tiểu Sơ Hạ của bà có thể lập tức trở về rồi.
Nghĩ lại, không có bảo bối tiểu Sơ hạ này, thật sự rất buồn.
Nhưng là... Hiện tại lại có một vấn đề nan giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029975/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.