Edit: Bảo Nhiên
Beta: NhoxPanda2
Sau lưng truyền đến một tiếng hét thảm thiết, Lăng Hàn Vũ nhịn không được nhìn thoáng qua phía sau. An Sơ Hạ cách phía sau anh sáu bảy bước, tư thế buồn cười té lăn trên đất, sắc mặt thống khổ.
Cả người cả kinh, anh xoay người liền hướng An Sơ Hạ bên kia chạy tới. Mà mặt Khôn Ni vẫn không chút thay đổi, giờ phút này tuy nhiên vẫn lại là mặt không chút thay đổi, nhưng trong mắt cũng lộ ra một tia nhu hòa cười, không dễ dàng phát hiện, nhưng là thật sự có chút mỉm cười.
Rốt cụộc so với truyện tranh của Lão phu nhân lại vẫn quan trọng sao? Rốt cụộc, có thật sự tồn tại ý nghĩa gì đó sao? Tin tốt này, có hay không nên nói cho Lão Thái Gia? Vẫn lại là không nên, trước mắt ổn định tình hình, quá mức phức tạp.
Quay người lại, bụi đất tung bay qua đi, Khôn Ni bóng dáng biến mất tại chỗ. Lúc này, nơi này, là thuộc về thiếu gia cùng Sơ Hạ tiểu thư.
Hoảng loạn An Sơ Hạ ở trong lòng tự than thở một tiếng xui xẻo, vừa định từ trên mặt đất đứng lên, trước mắt đột nhiên xuất hiện một đôi tay lớn. Gió nhẹ thổi qua mái tóc dài của cô, buộc tết tóc, gân cốt không biết khi nào thì tê liệt, gió thổi bay bay. Hỗn độn, lại có phần tuyệt mỹ hơn nhiều.
Vội ngẩng đầu, là Lăng Hàn Vũ kia nét mặt không chút thay đổi. Lập tức mà nói ra: "Lăng Hàn Vũ, anh vẫn lại là cười lên xem ra đáng yêu hơn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029947/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.