Editor: ThuỳLinh
Beta: nhilamdn
"Nói trọng điểm." Hàn Thất Lục giương mày lên, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Hàn quản gia, tay ông đã ra một tầng mồ hôi mỏng.
"Lão Trần nói, thiếu phu nhân vẫn chưa đi học, mà là bảo lão Trần lái xe đến sân bay...."
"Ông nói cái gì?!" Hàn Thất Lục căng thẳng, lần nữa ngắm nhìn bốn phía, cũng không có thấy lão Trần, càng không nhìn thấy An Sơ Hạ. Sắc mặt nhanh chóng biến mất, cuối cùng âm trầm lại, từng bước từng bước từ chỗ cao nhất của cầu thang máy bay đi xuống. Một khắc đó, Hàn quản gia hướng về phía anh kích động muốn quỳ xuống tung hô: ' Ngô Hoàng Vạn Tuế, Vạn Tuế, Vạn Vạn Tuế '
Chờ Hàn Thất Lục đi tới trước mặt ông, Hàn quản gia lúc này mới cười khan rồi nói: "Lão Trần nói, thiếu phu nhân bởi vì quá gấp, chạy sai chỗ, đi tới chỗ cách chúng ta không xa, đại khái là ở sân bay lớn...
"Sao không nói sớm?" Hàn Thất Lục nhăn mày, không chờ Hàn quản gia giải thích, anh đã rời xa Hàn quản gia, nhanh chóng đi tới chiếc xe cách mình gần nhất, mở cửa xe sau đó trực tiếp đem tài xế đang ngồi trên xe kia lôi ra ngoài, khom người ngồi vào chỗ ghế lái. Ba giây đồng hồ sau, xe biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.
Bởi vì bị Hàn Thất Lục doạ sợ rồi, phản ứng chậm nên lúc chiếc xe biến mất thì chủ xe mới vội vã nhìn rồi phản ứng: "Ôi chao, ai, ôi ôi chao, ai, ôi ôi chao, ai, ôi! Đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029938/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.