Edit: Thùy Linh
Beta: nhilamdn
"Đồng thời cái gì?" An Sơ Hạ hỏi rất tự nhiên.
Tiêu Minh Lạc đầu tiên là lắc lắc đầu, lúc này mới thở dài nói rằng: "Cô không biết, cái tên này tuy rằng bình thường bộ dạng cà lơ phất phơ, nhưng thực ra đi công tác rất nhiều! Đặc biệt mới vừa rồi còn cùng Hướng Mạn Quỳ kia...."
Nói được nửa câu, Tiêu Minh Lạc đột nhiên ý thức được chính mình vừa nói gì, cuống quít dừng lại đưa tay che miệng mình, vẻ mặt vô tội. Anh không phải cố ý muốn nói cho An Sơ Hạ nghe, đúng là không cẩn thận nói ra.
An Sơ Hạ ngược lại cũng không cùng với anh ta tính toán, thờ ơ nhún vai nói: "Nhưng không lẽ anh muốn tôi làm bữa trưa tình yêu? Còn kịp chứ?"
"Cái này! Cô hoàn toàn không cần lo lắng!" Tiêu Minh Lạc nói qua, khoát tay một cái. Lập tức liền có người mang theo một hộp cơm màu đỏ sậm đi lên trước, nâng lên trước mặt An Sơ Hạ.
Vẻ mặt của cô trong nháy mắt chuyển thành kinh ngạc. Hộp cơm này có phải nói rõ.....Tiêu Minh Lạc đoán chắc cô sẽ đồng ý đi ăn "cơm trưa tình yêu " Vốn muốn ngay lập tức sẽ cự tuyệt, nhưng trong đầu hồi tưởng lại câu Tiêu Minh Lạc nói khi nãy.
------ Cái tên này tuy rằng bình thường là bộ dạng cà lơ phất phơ, nhưng thực ra đi công tác rất nhiều!"
Ngực đột nhiên nổi lên một trận ghen tuông nhàn nhạt, đại khái chua xót đến đau lòng? Lại như nhìn thấy mẹ vì mình cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029869/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.