Edit: Na
Beta: anhduong2506
An Sơ Hạ sửng sốt, theo phản xạ hỏi lại một câu: "Hả? Cái gì?"
Nam Cung Tử Phi dời tầm mắt, ánh mắt rơi vào một nơi vô định. Chỉ nghe thấy anh âm trầm nói: "Em là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi dù không thích bị người khác đụng chạm, nhưng cũng không thể không thích em đụng chạm tôi."
Lời này nói, nghe cũng rất có lý! Nhưng là không biết vì cái gì, An Sơ Hạ cảm giác mặt mình nong nóng. Vô ý nhìn phải ánh mắt của Nam Cung Tử Phi một lần nữa, nhất thời vành tai đều đã bắt đầu cảm thấy nóng bừng lên.
Không được! Không thể ở riêng với một kẻ có vẻ đẹp trai đến mức người và thần đều phẫn nộ như thế này được.
"Chúng ta trở về đi, tên Hàn Thất Lục đó..." Chú ý thấy ánh mắt hồ nghi của Nam Cung Tử Phi, An Sơ Hạ vội vàng nói: "À, Hàn Thất Lục là tôi... Là anh trai tôi."
"Uhm." Nam Cung Tử Phi không nói gì thêm, chỉ là tự cởi áo khoác xuống, sau đó trong lúc An Sơ Hạ kinh ngạc thì choàng tại trên thân thể cô: "Có gió rồi, trở về thôi."
Nói xong, anh nhấc chân. An Sơ Hạ có vẻ đăm chiêu nắm thật chặt chiếc áo trên người, Nam Cung Tử Phi giống như... Thích cô?
Cái này không khoa học! An Sơ Hạ cô có tài gì đức gì chứ! Chính mình giống như lại tự kỷ rồi!
"Vẫn còn đứng đó làm gì?" Đi ở phía trước Nam Cung Tử Phi đột nhiên dừng chân, An Sơ Hạ hốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029840/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.