Edit: Bống
Beta: NhoxPanda2
Hàn Thất Lục dừng lại, trên mặt biểu cảm có vẻ rất kỳ lạ. Ánh mắt yên lặng nhìn chằm chằm khuôn mặt Hạ Tâm Ngữ.
Cuối cùng, mãi đến Hạ Tâm Ngữ trở nên xấu hổ, đưa tay sờ sờ mặt mình hỏi anh: "Trên mặt em có cái gì đó kỳ quái hay sao?" lúc này Hàn Thất Lục mới thu hồi ánh mắt kỳ quái, ánh mắt kia, khiến cho tim Hạ Tâm Ngữ không hiểu sao tim lại đập nhanh hơn một cách kì diệu. Hô hấp cũng dồn dập.
"Không có." Hàn Thất Lục lắc đầu: "Tôi chỉ là cảm thấy, tôi đã gặp cô ở đâu rồi."
Nếu những lời này xuất hiện ở một thời điểm thích hợp, người ta đều sẽ cảm thấy nam sinh này là đang áp dụng phương pháp cổ điển để đến gần đối phương. Nhưng hiện tại lại không phải là thời điểm thích hợp, nơi này là nơi rừng sâu núi thẳm đưa tay không thấy được năm ngón.
Huống chi, người đứng bên cạnh còn là An Sơ Hạ. Gương mặt An Sơ Hạ trên ngày càng trở nên trắng bệch, cô siết chặt tay nắm thành quyền, nhưng không có động thủ. Hiện tại mà nói, bất kì hành động kì quái nào, nhất định sẽ bị Hàn Thất Lục cái này ánh mắt như đao phủ nhìn thấy được mà cười cô.
Cho nên cô kìm nén, hết sứ kìm nén, đến khi môi cô trở nên trắng bệch nhưng vẫn cố kìm nén.
Mặt Hạ Tâm Ngữ ửng đỏ, giống như thẹn thùng, nhưng ánh mắt vẫn liếc nhìn An Sơ Hạ một cái.
Hàn Thất Lục như đần độn, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029779/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.