Ed: Lê Ngọc Châu
Beta: La Pluie
Ít nhất lúc này trong mắt Hàn quản gia chỉ có anh mà không có đại thiếu gia nhà họ Hàn. Nhưng là đồng thời anh cũng sợ hãi, anh sợ nhất là Hàn quản gia dùng ánh mắt phức tạp nhìn bản thân mình, một lúc lâu cũng không nói lời nào, chỉ đơn giản là nhìn.
Nghĩ đến trong lòng anh chắc sẽ sợ hãi, nhìn thấy chính anh chủ động nhận sai rồi giải thích.
Sau đó, đôi khi Hàn quản gia sẽ xoay người sang chỗ khác âm thầm rơi lệ, cũng không đánh mắng anh, dùng một loại phương thức độc quyền của Hàn quản gia để giáo dục, để truyền đạt với Lưu Đông Vũ điều gì là không đúng.
"Con xin lỗi, ba, về sau con sẽ không trốn học nữa." Lưu Đông Vũ chớp mắt nhìn Hàn quản gia.
Manh Tiểu Nam đương nhiên thấy được toàn bộ cảnh này, trong lòng tự hiểu mình không cần đi về cùng Lưu Đông Vũ, vì thế lẳng lặng một mình bước đến cửa thang máy. Thời điểm ở trong thang máy, cô đột nhiên có ý nghĩ muốn gặp ba cô. Ba cô vì tiền đồ liền vứt bỏ mẹ con cô. Nhưng sau khi cố leo lên được vị trí cao đã mang cô trở về bên mình.
Cô rất hận ba, nhưng máu mủ tình thâm đã sớm hoá giải sự hận thù đó rồi.
Rất khuya mới về đến nhà, Manh Tiểu Nam ngồi ở trên ghế sô pha xem tivi. Cô vốn tính toán buổi tối đến bệnh viện trung tâm thành phố cùng An Sơ Hạ, lại nhận được tin nhắn của An Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029703/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.