Edit: Kiều Vi
Hoàn Tử nhìn nhìn Manh Tiểu Nam, tinh vi nhìn thấy được đường cong bị gò bó trong bộ đồng phục, tầm mắt có chút phức tạp.
Đi ra ngoài một đoạn rất xa Mạc Hân Vi rốt cục có cảm giác rất lạ, cảm giác không có Hoàn Tử ở bên cạnh líu ríu ngược lại thấy thiếu thiếu. Quay đầu lại nhìn, thấy Hoàn Tử còn đứng ở đó thất thần.
"Này, này? Cô ngây ra đó làm cái gì" Mạc Hân Vi hướng về phía Hoàn Tử hô một tiếng: "Đến giờ vào lớp rồi, còn đứng ở đó làm gì?"
"Em đến đây!" Hoàn Tử lúc này mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng chạy đi.
Một buổi sáng tại lớp học Manh Tiểu Nam đang mơ màng, bởi vì thay đổi tổ, Manh Tiểu Nam ngồi dựa vào tường, sách xếp thành một đống, ghé vào cái bàn trực tiếp ngủ một buổi sáng mà không bị giáo viên phát hiện.
"Manh Tiểu Nam, cậu còn định ngủ nữa à? Chúng ta đi ăn cơm đi!" Giữa trưa chuông tan học vang lên, mọi người nhao nhao trào ra phòng học, cũng có đến nhìn Manh Tiểu Nam còn đang ngủ, thân mật đi qua chào một tiếng.
Cô luôn luôn là trong giờ học "Ngủ ngày", cho nên mọi người đối với của cô ngủ đến mê man cũng không có cảm thấy được khác thường ở chỗ nào.
Trong phòng học mọi người đi cho tới khi không còn ai, cửa phòng học đột nhiên xuất hiện bóng dáng Lưu Đông Vũ.
Anh ở cửa thang lầu đợi Manh Tiểu Nam rất lâu, mãi đến khi mọi người đi sạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029630/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.