Edit: Khải Nhi
Beta: @nhoxpanda2 (Gấu)
"À." An Sơ Hạ gật đầu, xem như đáp lại.
Đi chưa bao lâu đã có hai lối ra, Hàn Thất Lục vẫn lại mang cô đi ra phía cửa bên phải. Tay anh vừa chạm vào tay nắm của cửa nhưng không đẩy ra mà vẫn giữ nguyên tư thế, quay đầu nhìn An Sơ Hạ hỏi: "Cô như vậy liền an tâm tôi, không sợ tôi dẫn cô đi bán sao?"
Vấn đề này, cô đúng thật là không nghĩ tới.
"Anh dám sao?" An Sơ Hạ nghiêng đầu nhìn Hàn Thất Lục: "Anh không thiếu tiền đến nổi phải bán tôi chứ??"
Hàn Thất Lục không nói gì, khóe miệng lại mang theo ý cười.
Một giây sau, anh mở cửa ra, đúng là một vùng trời khác.
"Oa." An Sơ Hạ không khỏi mở to hai mắt nhìn, phía sau nơi tổ chức hội bán hàng từ thiện này là một cái hoa viên nhưng có cần rộng lớn đến vậy không? Mặt đất bởi vì thiết kế thấp hơn nên không chịu ảnh hưởng của ánh sáng ban đêm chiếu qua.
"Đi thôi." Hàn Thất Lục liếc nhìn cô một cái liền dẫn đầu đi ở phía trước.
Vừa rồi tiến vào đến đại sảnh, An Sơ Hạ vẫn còn mặt áo khoác lông chồn vốn là cô định cởi ra, tuy áo khoác không dày nhưng lại có lông lá xù xì, đi một đoạn ngắn đã làm cô toát mồ hôi. An Sơ Hạ vốn là muốn cởi áo khoác ra, vừa đi đến cánh cửa kia lại xuất hiện cảm giác hơi hơi mát.
Thật đúng là nên cảm ơn Hàn quản gia, nếu không cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029579/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.