Edit: Hoài Thu
Beta: LaPluie
Hai người vừa rời khỏi dài phun nước không bao lâu, liền đụng phải người mà An Sơ Hạ không mong muốn nhìn thấy nhất - - Hướng Mạn Quỳ.
Cô ta trang điểm lại một lần nữa, có lẽ là do độ ẩm, sắc mặt trở nên hồng hào hơn. Nhưng An Sơ Hạ nhìn thấy vậy chỉ cảm thấy buồn nôn.
Hướng Mạn Quỳ vẻ mặt tươi cười đi tới: "Thất Lục, em có chuyện muốn nói với anh."
Hàn Thất Lục không nói gì, Hướng Mạn Quỳ quay đầu nhìn về phía An Sơ Hạ: "Sơ Hạ, có thể cho tôi chút thời gian không?"
Trong giọng nói của Hướng Mạn Quỳ rõ ràng có ý khinh thường, bản thân An Sơ Hạ muốn làm cho rõ ràng, cô ta tới cùng dựa vào cái gì mà dám khinh thường cô. Bởi vì xuất thân của cô không bằng cô ta sao?
Ít nhất cô so với cô ta còn trong sạch hơn rất nhiều!
An Sơ Hạ căm giận nhớ lại, ngữ khí khi nói ra miệng cũng không khá hơn chút nào: "Hướng tiểu thư thật sự quá khách khí rồi!"
Nói xong, cô nhấc chân đi, nhưng cô vừa bước đi được vài bước lại quay trở về, đưa áo khoác trong tay cho Hàn Thất Lục, nói: "Trả lại cho anh."
Cô ném áo khoác cho Hàn Thất Lục, sau đó xoay người bước nhanh, không quay đầu nhìn lại.
Thời điểm này, vườn hoa yên tĩnh chỉ còn lại hai người, Hàn Thất Lục cùng Hướng Mạn Quỳ.
"Nói đi." Hàn Thất Lục thu hồi ánh mắt, yên lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029573/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.