Ed: Hà Châu
Beta: Tiểu Mãn
Sau khi Tiêu Minh Lạc gật đầu, Hứa Niệm Niệm cười dịu dàng mà bước thẳng đi. Nhưng Hàn Thất Lục nhìn vào, cô ta vẫn một mực nắm tay lại thành hình quả đấm.
"Đúng rồi." An Sơ Hạ vỗ đầu một cái, nhìn Hàn Thất Lục nói: "Anh không phải là cũng chưa ăn cơm trưa sao, nhanh đến phòng ăn xem có còn đồ ăn hay không."
"An Sơ Hạ." Hàn Thất Lục liếc mắt nói: "Cô cảm thấy chồng của cô sẽ ăn cơm thừa sao?"
Lời này vừa nói ra, mặt An Sơ Hạ lập tức liền đỏ.
"Anh nói có gì đó sai sai rồi này..." Cô nói quanh co, một bên Tiêu Minh Lạc đã sớm trợn to hai mắt, bộ mặt kinh ngạc nhìn hai người bọn họ.
Hiển nhiên, Tiêu Minh Lạc cũng chú ý tới ba chữ ""chồng của cô"" này rồi.
Vậy mà người khởi xướng lại mang bộ mặt bình tĩnh mà nói: "Tôi không có nói lung tung, tôi lớn như vậy thật đúng là chưa từng ăn những món thừa."
Cơm thừa An Sơ Hạ đã từng ăn rất nhiều nhưng bây giờ không phải là lúc thảo luận về cái này.
Cô cắn môi một cái, tự nhiên đụng phải Hàn Thất Lục, cũng không quay người mà cứ hướng phòng học đi tới. Đã nói là không được gọi như vậy trước mặt người khác, Hàn Thất Lục đúng là đồ đầu heo!
Hàn Thất Lục cũng không đuổi theo, mà là quay đầu hướng về phía Tiêu Minh Lạc nói: "Cậu nhìn thấy liền thảo mãn sao?"
"khụ khụ khụ..." Tiêu Minh Lạc nặng nề ho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029347/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.