Edit: Hải Yến
Hàn Thất Lục kinh ngạc một hồi: "Hai người các ngươi lúc nào thay đổi tốt như vậy?"
"Không cần anh phải quản!" An Sơ Hạ nghiêng sang anh liếc mắt một cái, thẳng đến thẳng đến nhảy nhót liền muốn chạy vào đi.
Diễn tấu có thể kết thúc mỹ mãn, lòng của cô cũng để xuống.
Thế nhưng ngay tại lúc cô bước ra bước đầu tiên, cả người đã bị Hàn Thất Lục túm trở về, bị buộc mặt đối mặt nhìn anh.
Mọi âm thanh yên tĩnh, mọi người bao gồm các nhân viên an ninh cũng đều đi vào xem tiết mục, nơi này, chỉ có hai người bọn họ.
Tim bắt đầu đập gia tốc thình thịch.
"An Sơ Hạ, em không biết cảm động sao?" Hàn Thất Lục một bộ dạng tiểu tức hỏi.
"Cảm động?" An Sơ Hạ đảo tròn mắt, ngẫm lại vừa rồi chẳng biết tại sao nhận được 999 đóa hoa hồng, cô chỉ có kinh ngạc, kinh ngạc, vẫn lại là kinh ngạc!
Hơn nữa về sau Hàn Thất Lục nói câu nói kia "Tuy rằng em đàn không phải là tốt", cái gì kêu tuy rằng cô đàn không phải tốt?! Cô chỉ cảm thấy mất hết cả mặt mũi được không?!
"Không có một điểm cảm động?" Hàn Thất Lục nhíu mày, cực kỳ mất hứng nói: "Bản thiếu gia chính là chạy đến Bắc Kinh cầu cậu rất lâu, cậu mới đáp ứng giao người cho anh! Hơn nữa, thiếu chút nữa vẫn cản không nổi tiết mục của em, em nói, em tuyệt không cảm động?"
Từ thành phố A bay đến Bắc Kinh phải hơn một giờ, muốn đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029228/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.