Editor: shinoki
Nếu như trước đây cô đối với Lăng Hàn Vũ chỉlà chán ghét cùng trách cứ, nhưng hiện tại, cô đối với Lăng Hàn Vũ tràn ngậpkính nể!
Một chàng trai trẻ tuổi, lại phải nhận tin dữcó thể không khôi phục được khả năng đi lại như bình thường, còn muốn cười nóivui vẻ với người nhà ở xa, nói chính mình vẫn tốt. Rốt cuộc trong lòng hắn cóbao nhiêu khổ sở?
Lăng Hàn Vũ chỉ là tính tình kém đi một chút,nếu đổi lại là những người khác, không chừng đã suy sụp tinh thần rồi.
"Có những lời này của cô tôi cũng an tâm.Vậy tôi đi trước, tôi đang có việc bận." bác sĩ chủ trị cho Lăng Hàn Vũ vỗvỗ bả vai nhỏ gầy của cô, xoay người rời đi.
Cô nhìn bóng lưng bác sĩ chủ trị, ánh mắt càngthêm kiên nghị.
Cô âm thầm nắm chặt quả đấm, mẫu tính* tronglòng bị vị bác sĩ kia kích thích.
(*Mẫu tính: bản năng người mẹ :v)
Nửa giờ sau.
"Cốc Cốc Cốc." Cô thật cẩn thận gõcửa phòng, lúc này mới đẩy cửa phòng bệnh ra đi vào.
Lăng Hàn Vũ vừa vặn ngẩng đầu lên, tựa hồ nhìnthấy cô, trong mắt hắn nhất thời tràn ngập vẻ không kiên nhẫn: "Không phảinói không được làm phiền tôi sao? Lại tới đây làm gì?!"
Cô gái này, tuổi cũng không chênh lệch lắm sovới hắn, nhưng như thế nào lại muốn đi làm nghề hộ lý khó khăn so với tuổi này.
"Bình truyền dịch hết rồi, tôi giúp anhthay bình khác." Giang Tiểu Tháp không nhìn tới ánh mắt của hắn, cứ nhưvậy, không nhìn đến vẻ chán ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2028964/chuong-888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.