"Do con người gây ra?" Ám Dạ Tuyệt lập lại lời nói của hắn ta một lần nửa.
"Nguyên nhân gây ra mất trí nhớ bao gồm nhân tố bên ngoài và bên trong, nhân tố bên ngoài chính là bên ngoài chịu lực va chạm, não bộ bị tổn thương nặng làm mất trí nhớ. Mà nguyên nhân bên trong là vì một người rất muốn quên một đoạn ký ức, thường nghĩ ở trong lòng thì một lúc nào đó cũng sẽ quên mất, nhưng mất một đoạn ký ức giống như Nguyệt Tiêm Ảnh vậy, chỉ có một khả năng chính là—— thôi miên"
Nét mặt của Ám Dạ Tuyệt càng nặng nề hơn, nhíu chặt lông mày, "Là ai cứu Tiêm Ảnh, là ai làm cô ấy mất trí nhớ?"
Hắn vuốt cằm suy nghĩ sâu xa, trong đầu thoáng hiện lên một khuôn mặt, "Chính là anh ta sao?"
Vừa nghĩ đến đây, đột nhiên Ám Dạ Tuyệt đứng lên, bước nhanh đi đến ra cửa, bây giờ hắn muốn đi làm rõ chuyện này.
********************************
Cửa truyền đến tiếng chuyển động tay cầm cửa, tuy rất nhỏ, nhưng trong không khí yên tĩnh như vậy, nghe rất rõ ràng.
"Rắc rắc ——" Trong phút chốc cửa mở ra, nghênh đón hắn là bộ đồ lót mày hồng vào trên mặt của hắn.
"Sao anh để cho tôi mặc loại quần áo này, làm sao tôi mặc được!" Dạ Tường Vi thở phì phì quát hắn.
Ám Dạ Tuyệt đen mặt lấy bộ đồ lót trên mặt mình xuống, nhàn nhạt đưa mắt nhìn, "Sao lại không thể mặc, rõ ràng chính là số đo của em. . . . . ."
"Anh. . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-dot-tinh-yeu-tan-cong-tong-giam-doc-tuyet-tinh/2179738/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.