Ám Dạ Tuyệt không đợi nổi một phút nào nửa, hắn chỉ nghĩ đến hình ảnh Nguyệt Tiêm Ảnh bị thương nặng phát sốt lại bị vứt ở trong phòng nhỏ dơ dáy bẩn thỉu kia, trái tim lưỡi đao cùn gỉ sắt hung hăng xẹt qua, máu loãng đang tràn ra chảy theo dòng.
"Được! Tôi cùng đi với anh!" Hạ Khiêm Dật lập tức theo kịp.
Quỷ Tứ và Lãnh Trạch cũng rãnh rỗi không việc làm, coi như là đi xem náo nhiệt, xem một màn cũ rích "anh hùng cứu mỹ" .
***************************************
Giữa màn mưa tinh mịn, thoáng hiện bóng đen xẹt qua nhanh.
Lãnh Mỹ Diễm đi vào phòng hoang cũ nát, một mùi hôi thối ẩm ướt truyền đến, cô ta dùng vẻ mặt chán ghét bịt kín cái mũi.
Trước kia Ám Dạ Lệ bảo vệ chặt chẽ người phụ nữ này, ngoài cửa đứng đầy người canh giữ cô, căn bản là cô ta không có cơ hội tiếp cận người phụ nữ này. Thật không ngờ là, cô đã bị Ám Dạ Lệ vứt bỏ nhanh như vậy, đúng thật là, thân thể bệnh tật tiều tụy như vậy khẳng định sẽ không thỏa mãn được Ám Dạ Lệ. Hừ! Đến bậy giờ, bạn gái bên người Ám Dạ Lệ, chỉ có một mình cô ta, đương nhiên cũng vĩnh viễn chỉ có một mình cô. Chỉ cần xuất hiện một chút mầm móng, cô ta sẽ nghĩ tất cả các cách bắt lấy phụ nữ bên cạnh Ám Dạ Tuyệt đi, cô tuyệt đối không dễ dàng để tồn tại một chút uy hiếp.
Hơi nhếch mắt lên, cuối cùng nhìn thấy người phụ nữ kia trong góc tối ẩm ướt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-dot-tinh-yeu-tan-cong-tong-giam-doc-tuyet-tinh/2179678/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.