Ám Dạ Tuyệt chậm rãi ngẩng đầu, lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, "Ít nói lời châm chọc, không ai xem cậu như câm điếc."
"Ừm! Sức lực rất dồi dào, hẳn là bị thương không nghiêm trọng." Hạ Khiêm Dật không nhìn Ám Dạ Tuyết nhiều mà chỉ liếc mắt một cái, quay đầu nhìn Nguyệt Tiêm Ảnh, "Em bị thương?"
Nguyệt Tiêm Ảnh lắc đầu, "Em không có, là Tuyệt thiếu bị thương. . . . . ."
"Vậy sao trên người em lại nhiều máu như vậy?"
Nguyệt Tiêm Ảnh cởi âu phục màu đen ra, trên áo sơmi màu trắng nhuộm lên một mảng máu lớn, thật giống như từng đóa hoa hồng rực rỡ nở rộ.
"Cái này, cũng không phải là máu của em, đều là của Tuyệt thiếu ." Nguyệt Tiêm Ảnh đang dùng băng gạc băng bó miệng vết thương của hắn, nhưng vẫn hăng hái chăm chỉ nói không biết mệt mỏi, băng gạc màu trắng chớp mắt liền nhuộm đỏ, Nguyệt Tiêm Ảnh sợ hãi, "Anh Khiêm Dật, làm sao bây giờ? Không cầm máu được. . . . . ."
Anh Khiêm Dật, người phụ nữ này khi nào thì thân thiết gọi hắn ta như vậy. Lúc này Ám Dạ Tuyệt suy yếu còn có tâm trạng so đo cái này, hắn liền gắt gao túm chặt tay Nguyệt Tiêm Ảnh, "Người phụ nữ này, ai cho phép em thân mật với người đàn ông khác như vậy?" Giọng nói như muỗi kêu, Nguyệt Tiêm Ảnh lòng nóng như lửa đốt cũng không nghe rõ hắn nói cái gì.
Cánh tay Nguyệt Tiêm Ảnh bị hắn nắm chặt đến đau, dùng sức vung lên, tránh thoát, nhưng không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-dot-tinh-yeu-tan-cong-tong-giam-doc-tuyet-tinh/2179622/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.