Bởi vì tối hôm qua có một giấc ngủ vô cùng đặc biệt, thế nên sáng hôm sau cả Lạc Thừa Thu và Đổng Thiếu Ân cùng nhau dậy muộn!
Cuối cùng vẫn là trợ lý đi cùng gọi đến mới đánh thức được hai người. May mà không trễ giờ lên máy bay...Nhưng mà lấy điều kiện của Đổng Thiếu Ân, cho dù trễ giờ chuyến bay thì cũng không có gì phải lo lắng.
Cũng bởi vì xuất phát muộn so với dự tính, nên giữa hai người không tránh khỏi có chút xấu hổ. Mấy năm ở chung kia chưa lần nào như đêm qua, Lạc Thừa Thu cũng không thể lý giải tại sao, vì vậy hắn tưởng sáng nay sẽ có chút ngại ngùng.
Nhưng bởi vì sáng nay xảy ra chuyện như vậy, cho nên cũng giảm bớt được phần nào, nhưng nhìn đến thần sắc có chú ảo não của Đổng Thiếu Ân, Lạc Thừa Thu cảm thấy có chú buồn cười.
Lên máy bay, hai người ngồi ở hạng thương gia, không những thế Đổng Thiếu Ân còn vung tay bao toàn bộ khoang thương gia. Cho nên chỗ này chỉ có vài người bọn họ thôi.
Mà nhóm trợ lý cũng ngồi cách bọn họ rất xa, thế nên chỉ có Lạc Thừa Thu cũng ngồi gần Đổng Thiếu Ân.
Vì thế nhìn thấy thần sắc ảo não của Đổng Thiếu Ân, Lạc Thừa Thu không nhịn được nói, "Mệt sao? Một tiếng nữa mới đến nơi, cậu nghỉ ngơi một chút đi."
Đổng Thiếu Ân nghe được Lạc Thừa Thu nói, quay đầu nhìn về phía Lạc Thừa Thu, sau đó mới cứng nhắc nói, "Tôi không mệt."
Ba chữ này, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-dong-vo-hien-khong-the-phu/3358892/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.