“Vương phi cẩn thận!” Ninh Viễn cầm kiếm chắn trước mặt Tô Vân Thanh.
Mà ánh mắt của con sói nhìn Ninh Viễn vô cùng hung ác, nhe răng trợn mắt với hắn.
Tô Vân Thanh có thể cảm nhận được con sói này không có ý công kích hắn, vì thế lướt qua Ninh Viễn, đi tới trước mặt nó.
Ánh mắt nó lại nhu hòa một lần nữa.
Thậm chí khi Tô Vân Thanh đi qua, con sói còn chủ động đưa đầu tới trước mặt Tô Vân Thanh, để Tô Vân Thanh vuốt ve.
Nhìn con sói này chỉ giống một chú chó nhỏ, một chút sợ hãi Tô Vân Thanh cũng không có, duỗi tay xoa lên lớp lông xù trên đầu của nó, cảm thấy cực kì thích.
Sói đen vươn đầu lưỡi, liếm lòng bàn tay Tô Vân Thanh, lại dùng thân mình khổng lồ cọ đùi hắn.
Tô Vân Thanh thật thích con sói này, cảm thấy nó vô cùng quen thuộc.
Thân hình nó to như vậy đem về cũng không tốt, hơn nữa dù nó không có ác ý với hắn, nhưng nếu nó làm tổn thương người khác thì sao?
Thôi, mang về vương phủ là chuyện không thể.
Quyết tâm, Tô Vân Thanh xoay người bước tới xe ngựa, mệnh lệnh nói: “Vòng qua nó, hồi phủ.”
Sói đen ngoan ngoãn ngồi ở tại chỗ, trong ánh mắt tràn đầy thất vọng.
Chờ xe ngựa đi qua khỏi nó, sói đen không cam lòng chân bị thương vẫn cố bước đi tới.
Chân sau không ngừng nhỏ huyết, rơi xuống mặt đất khô lại, để lại một vết dài ở trong rừng.
Sau khi ra khỏi cánh rừng, Tô Vân Thanh hỏi Ninh Viễn đang ở phía ngoài: “Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-ma-gioi-cuong-the-sung-ai/183256/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.