“Cây này do ta trồng, đường này do ta mở…” Hai câu đặc thù còn chưa nói xong, đã bị một đại hán khác đập mạnh vào ót.
“Không cần nói lời vô nghĩa với bọn họ, trực tiếp cướp!” Mắt đại hán kia lộ rõ hung quang, nhìn bọn họ không thể đánh lại.
Trong lúc nhất thời, kèn chiêng trống ném đầy đất, mấy người trung phó tiến lên đã bị chém chết, những người còn lại chạy loạn tứ phía tìm đường thoát.
Những rương của hồi môn bị bọn cướp đem lên đỉnh núi, Tô Vân Thanh ở trong kiệu sợ tới mức đờ người ra.
“Lão đại, ở đây còn có một người!” Một nam tử trung niên mỏ như mỏ chuột tai khỉ kéo màn ra.
Tô Vân Thanh vừa mới chuẩn bị mở miệng khóc, còn chưa kịp phát ra âm thanh, đã bị đại hán có râu quai nón kia kéo ra ngoài.
Quả táo đỏ cũng lăn xuống mặt đất.
“Tiểu tức phụ này lớn lên cũng thật là đẹp, hắc, đã nhiều ngày gia không chạm vào nữ nhân, vừa đúng lúc có thể làm gia sảng khoái một chút!” Râu quai nón cười nguy hiểm, xoa xoa tay.
Tô Vân Thanh bị kéo dài trên mặt đất, trong lòng vô cùng hoảng sợ làm hắn không ngừng run rẩy, tại sao tới bây giờ lăng vũ ca ca còn chưa tới đón hắn…
“Rầm” một tiếng, hỉ phục màu đỏ thẩm đã bị mở ra, làn da trắng như tuyết lộ ra ngoài không khí.
Râu quai nón cau mày đánh giá thân thể Tô Vân Thanh, chán ghét nói: “Nam nhân?”
Hắn không thích món ăn này cho lắm
Mấy tên cướp còn lại thấy lão đại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-ma-gioi-cuong-the-sung-ai/183244/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.