Lý Phàm không quản được nhiều như vậy, cũng không để ý đến cảm nhận của Trần Cường.
Lý Phàm thản nhiên nói: "Hay là đổi cái tay khác?"
Trần Cường sầm mặt lại, tên này đang cố ý, đổi tay khác, để anh ta đổi tay khác bị ngược sao?
"Hừ, sức tay lớn như vậy, chắc là từ nông thôn tới nhỉ, một tên nhà quê, có sức lực thì thế nào, hiện tại xã hội này, chủ yếu dựa vào là tiền, cậu hiểu không? Xem cái sức lực này của cậu không đi bốc gạch thì thật đáng tiếc." Trần Cường cười lạnh nói.
Lý Phàm lại không ngờ tên này vẫn có thể nói nhiều như thế, anh cười không nói, nhìn anh ta như nhìn một tên hề.
Trần Cường không nhìn Lý Phàm, anh ta cười tủm tỉm nhìn Tần Tuyết Hàn, nói: "Tuyết Hàn, nhẫn kim cương này là tôi mua được từ cửa hàng chuyên kinh doanh vàng và ngọc bích, em thích không?"
Chiêu này của Trần Cường có lẽ sẽ có tác dụng với cô gái khác, nhưng chẳng hề có tác dụng gì với Tần Tuyết Hàn.
Tần Tuyết Hàn không phải người tham giàu, tiền tài thế công như vậy sẽ chỉ khiến Tần Tuyết Hàn càng chán ghét Trần Cường hơn mà thôi.
"Thật xin lỗi, tôi không thích, anh hãy thu lại đi." Tần Tuyết Hàn lắc đầu, chẳng thèm nhìn lấy một cái, trả lại món đồ cho Trần Cường.
Lúc này, vẻ mặt Trần Cường vô cùng xấu hổ, anh ta cũng không ngốc, rõ ràng đối phương đang cự tuyệt mình, điều này khiến anh ta cảm thấy hết sức khó chịu, nhưng anh ta lại không dễ biểu lộ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604845/chuong-1354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.