Mới đầu Cố Họa Y còn chưa hiểu cho lắm, đến khi Lý Phàm bắt đầu đánh đàn, cô mới nhất thời rung động, chợt nhận ra anh vẫn còn một tuyệt kỹ như vậy, nên rất vui vẻ nhìn Lý Phàm.
Giờ cô cảm thấy mình rất hạnh phúc, như thể mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới.
Giờ ban nhạc cũng bắt đầu biểu diễn.
Mà lúc này, có người mua chuộc người của Thiên Hải Chi Lữ, nên trà trộn vào trong xem náo nhiệt.
Nhưng đa số đều là phụ nữ, hơn nữa bọn họ đều quen biết Cố Họa Y.
Lúc bọn họ nhìn thấy Cố Họa Y cũng ở đây, thì nhất thời không thể liên tưởng cô và Thiên Hải Chi Lữ cùng với nhau, ngược lại còn cho rằng Cố Họa Y cũng tới xem náo nhiệt.
“Thế giới này thật nhỏ, không ngờ chúng ta lại gặp mặt ở đây.” Mấy người đó theo bản năng chào hỏi Cố Họa Y.
Cố Họa Y chỉ mỉm cười đáp lại.
Mấy người phụ nữ đó ngồi xuống, tò mò hỏi: “Chẳng lẽ hôn lễ đã kết thúc rồi ư?”
Cố Họa Y cũng không thích chuyện quá náo nhiệt, nên không hề trả lời câu hỏi của bọn họ, mà giả vờ không biết nói: “Có lẽ đã sớm kết thúc rồi, lúc tôi tới đã thế này rồi.”
Đám người phụ nữ đó nghe xong thì vẻ mặt hơi thất vọng, bọn họ đều không ngờ mình lại bỏ lỡ một vở kịch hay như thế.
Dần dần, bọn họ bắt đầu bị tiếng đàn của Lý Phàm thu hút.
Vì chỉ nhìn thấy bóng lưng, cộng thêm ánh sáng quá mờ ảo, nên bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604803/chuong-1312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.