Lúc này, rất nhiều người xông ra, định ngăn Lý Phàm lên máy bay.
Lý Phàm vừa ra tay vừa trốn tránh, khiến đám sát thủ luống cuống tay chân, mà không tóm được bóng dáng Lý Phàm.
Bởi vì bóng dáng Lý Phàm quá nhanh, bọn họ căn bản cũng không biết Lý Phàm ở nơi nào, sau đó thủ lĩnh Anh Đào chợt trợn tròn mắt, ông ta không nghĩ tới Lý Phàm lại khó đối phó như thế.
Lần này ông ta cảm thấy mờ mịt, tên này mạnh quá, hoàn toàn là vượt quá tưởng tượng của mình.
Sắc mặt ông ta trầm xuống, mắt thấy Lý Phàm cách máy bay càng ngày càng gần, nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ đối phương sẽ chạy mất, ông ta rất tức giận.
Nhưng trước mắt, điều duy nhất ông ta có thể làm là đứng nhìn mà không làm được gì, bởi vì tốc độ hành động của Lý Phàm quá nhanh, đám người đó căn bản không cản được Lý Phàm, thậm chí không phải là đối thủ của Lý Phàm.
Không bao lâu, đám người đó đều thất bại, đều không khỏi bội phục Lý Phàm.
Sau khi lên máy bay, Lý Phàm cười nói với thủ lĩnh Anh Đào: "Quá tham lam cũng không tốt, nếu ông đưa ra ba trăm tỷ, có lẽ còn có chút tiền, bây giờ thì xôi hỏng bỏng không, thật thông cảm cho ông."
Thủ lĩnh Anh Đào bị chọc giận gần như tức điên, ông ta hận không thể lấy súng ra, nhưng đàn em bên cạnh đã lắc đầu nói: "Thủ lĩnh, xin hết sức bình tĩnh."
Thủ lĩnh Anh Đào âm thầm ghi nhớ gương mặt Lý Phàm, ông ta thề nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604760/chuong-1269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.