Nghe vậy, Sở Trung Thiên lập tức bật cười lớn một tiếng, ông ta lạnh lùng nhìn đối phương, đã đến lúc này rồi mà đối phương còn không biết xấu hổ nói với ông ta như vậy, ông ta cũng không biết sao đối phương lại can đảm thế.
Theo như Sở Trung Thiên thấy thì chắc chắn đối phương đang tự chuốc lấy đau khổ, Sở Trung Thiên cười lạnh với thủ lĩnh Anh Đào, nói: "Ông bất nhân thì cũng đừng trách tôi bất nghĩa."
Câu này của Sở Trung Thiên đã chọc thủ lĩnh Anh Đào nổi giận, ông ta lập tức lấy ra một chiếc điện thoại, nhanh chóng gọi đi.
"Sở Trung Thiên, đây là ông tự chuốc lấy, đây thế nhưng là địa bàn của tôi, nếu ông muốn chống đối tôi thì tôi sẽ khiến ông không thể rời khỏi nước Anh Đào." Sắc mặt thủ lĩnh Anh Đào lạnh như băng nói.
Nhưng lời này của ông ta chẳng hề khiến Sở Trung Thiên dao động, từ khi nhìn thấy thủ lĩnh Anh Đào, Sở Trung Thiên đã tính toán xong tất cả, dù có không thể sống sót rời khỏi nơi này thì Sở Trung Thiên cũng không hề sợ hãi.
Dù sao đi nữa cũng chết thì ông ta còn lo lắng nhiều như vậy làm gì?
Thấy Sở Trung Thiên không hề bị dao động, thủ lĩnh Anh Đào cảm thấy rất buồn bực, Sở Trung thiên như vậy khiến ông ta cảm thấy khó hiểu, ông ta không ngờ Sở Trung Thiên lại cố chấp như thế, điều này khiến ông ta rất bất ngờ.
Lúc lâu sau, ông ta vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vào thời điểm như thế này, trước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604757/chuong-1266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.