Bạch quân sự vẫn còn ám ảnh bởi Lý Phàm. Anh ta giật mình hồi lâu cũng không biết nên nói gì. Anh ta không ngờ mọi việc lại vượt quá sức tưởng tượng của mình.
Anh ta nhìn đám tay chân sau lưng. Anh ta cũng không biết rõ mấy người này có thể đánh bại Lý Phàm không?
Lúc này anh ta có ảo giác hình như anh ta đã bị một mình Lý Phàm bao vây toàn bộ rồi.
Đám tay chân kia đều đang xoa tay, nóng lòng muốn đánh nhau với Lý Phàm.
Bạch quân sự cau mày nói: "Lý Phàm, sao lần nào cậu cũng đối chọi với tôi hết vậy? Tôi đâu có trêu chọc cậu!"
Anh ta điên tiết về việc này. Anh ta không ngờ Lý Phàm lại đối chọi với mình khắp nơi như vậy. Lý Phàm nghe vậy mỉm cười. Đến lúc nào rồi mà Bạch quân sự vẫn còn ngây thơ như vậy?
"Bạch quân sự, anh tưởng tôi không biết gì hết sao? Anh đúng là quá ngây thơ" Lý Phàm cười khinh khỉnh.
Bạch quân sự khẽ nhếch miệng nhưng hồi lâu cũng không biết nói gì. Anh ta không ngờ kết quả lại như vậy. Anh ta cực kỳ đau đầu, không biết nên làm gì mới phải.
"Bây giờ anh có thể cút được rồi." Lý Phàm khẽ nói.
Bạch quân sự nghe vậy, giận tím người. Chuyện đã đến nước này, anh ta chỉ đành chật vật chạy thoát thân. Nói thật, đối phương làm như vậy đã tha mạng cho anh ta, nhưng điều anh ta lo lắng duy nhất đó là anh ta phải giải thích với Long Hậu thế nào?
Trong vòng một ngày thất bại ba lần, phỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604729/chuong-1238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.